Nỗi Ám Ảnh Tuổi Thơ (6)

Nỗi Ám Ảnh Tuổi Thơ
 

 


Tap 6 
 

Tôi thấy một khoảng ướt nho nhỏ chính giữa cái quần xì lip. Cô Tâm nói:
- Em thấy nó ướt kìa. Chị cởi cái xì lip ướt đó ra luôn đi, cho thằng Luân nó được thấy cái lồn của chị.
Mẹ tôi cũng do dự nhưng cuối cùng tôi thấy bà nhắm mắt nhổm đít lên cắn răng kéo tuột nó ra. Con tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cái lồn mà tôi hằng bao lâu nay ao ước được thấy đây sao? Mẹ tôi ngồi xuống ghế xa-lông, từ phần dưới trở xuống hoàn toàn trần truồng. Nhưng vì mắc cỡ, mẹ tôi vẫn ngồi khép chặt đùi lại, mặt đỏ bừng cúi xuống đất. Tôi mở to mắt ráng nhìn cho mãn nhãn.
- Tốt lắm chị Hồng, chị làm đúng rồi, nhung mà chị cũng nên dạng hai chân ra cho Luân nó thấy chứ. Chị khép đùi làm sao nó thấy được cái lồn bự của chị? Cô Tâm vừa nói vừa cười.
Suýt chút nữa thì tôi đã xuất tinh rồi vì chịu không nổi cảnh kích thích đó. Tôi thật là nứng hết chịu nổi khi nhìn vào cái lồn đầy lông, hai bên mép nổi vồng lên làm thành một cục u lên. "Hèn chi người ta gọi là cái mu". Tôi tự nhủ. Tôi cố gắng kềm chế để khỏi bắn tinh ra quần. Hai mép lồn nở rộng đỏ hồng, ướt nhẹp, nước bên trong vẫn còn chảy ra. Chắc tại nghe tôi kể những chuyện bậy bạ nên cũng làm mẹ tôi phải hứng lên. Lúc này thì căn phòng thoang thoảng cái mùi đặc biệt chỉ toả ra từ chỗ kín đáo nhất của phụ nữ.
- Đó, nhìn cho kỹ đi Luân. Cháu ngày đêm mơ ước được nhìn thấy nó mà. Bây giờ thì thoả mãn rồi nhé. Có đúng như cháu tưởng tượng không. Âm hộ của mẹ cháu bự mà đầy lông nữa, y như cháu đã tưởng tượng chứ còn gì.
Cô Tâm đi vòng ra phía sau mẹ tôi:
- Chị Hồng, chị co hai đầu gối lên đi. Có như vậy Luân mới được nhìn thấy rõ ràng. Hơn nữa, cháu có nói với em, nó cũng muốn được thấy lỗ hậu môn của chị nữa. Thiệt em cũng hết nói nổi. Em cũng không biết được tụi con nít tụi nó nghĩ gì trong đầu nữa. Nhưng chị cố gắng chiều nó đi.
Mẹ tôi biết là bây giờ mà lùi lại thì cũng đã muộn nên bà ngoan ngoãn làm theo. Khi mẹ tôi co hai chân lên trên mặt ghế xa-lông thì cô Tâm nhìn thẳng vào mặt tôi và nói:
- Bây giờ tới phiên cháu đó. Cháu hãy bắt đầu thủ dâm đi.
Tôi cũng muốn lắm rồi nên lấy tay vò vò thằng nhỏ đang nằm trong quần.
- Ồ, không được, cháu phải làm y như mọi lần mới được. Cô không tin là mỗi lần thủ dâm cháu lại làm ở ngoài quần như vậy. Cháu cởi ra đi và cứ thủ dâm cách nào cháu thích nhất. Phải làm như vậy thì cháu mới thực sự có cảm giác và mới chữa hết bệnh được.
Tôi cũng muốn làm như vậy lắm nhưng trước mặt mẹ tôi thì tôi thấy ớn quá. Tuy là mẹ tôi đã cổi truồng phía dưới nhưng phía trên mẹ tôi vẫn mặc áo đànng hoàng và khuôn mặt mẹ với cặp mắt kính gọng vàng vẫn có vẻ nghiêm làm tôi sợ. Không biết làm sao, tôi cứ ngần ngừ.
- Cháu làm theo lời cô đi. Đừng sợ.
Tôi vẫn chưa dám làm theo lời cô Tâm. Lấy hết can đảm, tôi hỏi:
- Mẹ ơi, con làm theo lời cổ nha.
- Cháu không cần phải xin phép mẹ cháu. Ở đây cô là bác sĩ, cô biết cháu cần phải làm gì. Cởi quần ra đi, cứ để cho mẹ cháu thấy con cu của cháu. Hồi nhỏ chắc mẹ cháu cũng hay tắm cho cháu mà, có gì đâu mà mắc cỡ chứ.
Nhưng ngay lúc đó mẹ tôi vụt đứng lên, măt đầy vẻ giận dữ:
- Không được. Làm vậy coi sao được. Luân bây giờ nó đã lớn thành một thanh niên rồi mà. Cô quá đáng rồi đó nha cô Tâm.
Nhìn khuôn mặt giận dữ của mẹ tôi, tôi thấy phát run. Nhưng không biết sao cảnh đó lại làm tôi kích thích kinh khủng. Có lẽ do sự tương phản giữa phần trên của mẹ tôi, một bà giáo sư khả kính và phần dưới trần truồng, một người đàn bà đang hứng tình. Vì thế nên con cu tôi cứ cứng ngắc, đội lên thành một đống.
- Chị Hồng ơi, em biết là có khó khăn cho chị, nhưng thực sự điều đó là cần thiết mà. Nếu mà bây giờ chị giận rồi bỏ về thì toàn bộ những gì mình làm nảy giờ trở thành công cốc hết. Chị nghe em đi, không phải là em cố bày trò ra đâu. Con của chị bị cũng hơi nặng đó. Cần phải làm như vậy mới được. Chị nghĩ đi, nó đã 22 tuổi đầu mà vẫn không tìm được một người con gái nào làm bạn. Cứ bị ám ảnh bởi hình ảnh của mẹ hoài. Nó cứ nghĩ tới cái lồn của chị không thì làm sao mà có bạn gái, có vợ được. Em sợ là để lâu càng khó chữa trị đó chị à. Chỉ có mình chị là giúp được thôi. Nếu em có thể làm được mà không cần chị thì em đâu có phiền chị làm chi. Thôi chị ngồi xuống đi và dang hai chân ra như hồi nảy dùm em. Coi như chị lo cho con chị thôi mà.
 

Đọc thêm truyện hay